Tóm tắt khoá học "Crypto and the Blockchain" trên Masterclass - P2
Paul & CZ tranh luận sâu về bản chất của crypto thực sự là gì, liệu crypto và blockchain có thực sự cần thiết. Rồi làm cách nào để bảo vệ người dùng trước những rủi ro trong thị trường này.
Đây là khoá học được xây dựng rất thú vị, cùng với những chuyên gia đầu ngành nên mình quyết định sẽ tóm tắt lại nội dung kèm một vài đánh giá cá nhân.
Để có được trải nghiệm tốt nhất, khuyến khích các bạn mua và xem trực tiếp bản gốc tại đây: https://www.masterclass.com/classes/crypto-and-the-blockchain
Meta-thanks andoan.eth, duyentb, hieplq, dunglh for reviews and feedback <3
5. Paul & CZ tranh luận về crypto
Paul: Rõ ràng rằng, tôi là một người thuộc nhóm hoài nghi về crypto (crypto-skeptic) . Tôi không thấy được vấn đề mà crypto đang giải quyết thực sự là cái gì, và giải pháp đó tốt hơn các phương pháp thông thường là như thế nào?
CZ: Tôi nghĩ có các khía cạnh ở đây, nhìn vào blockchain, crypto hay web3. Bản chất đây chỉ là một cách mới để trao đổi giá trị. Tương tự như trao đổi thông tin trong internet và việc chúng ta đã xây dựng được một ngành rất lớn từ internet.
Một chức năng của blockchain là tạo ra tiền điện tử (crypto) để giải quyết những nhược điểm vốn có của tiền truyền thống như: nguồn cung vô tận, giao dịch tự do bị giới hạn, phí cao khi sử dụng để thanh toán trên toàn cầu. Bitcoin là trường hợp điển hình và phổ biến nhất cho việc ứng dụng này.
Với cryptocurrency, các doanh nhân có thể huy động vốn toàn cầu. Một doanh nhân uy tín có thể kêu gọi 10 tới 20 triệu dollars với crypto chỉ trong vòng vài ngày. So với việc gọi từ các VC (venture capital - quỹ đầu tư) sẽ tốn từ vài tháng tới vài năm để có được định giá như thế. Như ở Binance, chúng tôi chỉ ICO và không cần tới bất kì khoản đầu tư nào khi việc kinh doanh đã phát triển.
Với người làm nghệ thuật, họ có thể sử dụng NFTs để bán các tác phẩm nghệ thuật của mình một cách toàn cầu. Với thị trường rộng như vậy, họ có thể bán với giá x10 cho các tác phẩm. Như tôi đã nói với các nghệ sĩ ở Dubai, bình thường anh ta chỉ có thể bán với giá 10,000$. Nhưng bán qua NFTs, anh ta đã bán được với giá 100,000$
Paul: Tôi có chút bối rối ở đây, tại sao blockchain lại giúp cho việc gọi vốn dễ dàng hơn? Ý tôi là bản chất của blockchain là gì mà khiến nó dễ hơn các cách khác?
CZ: Tôi nghĩ khác biệt nhất là xuyên biên giới (cross-border). Ví dụ như ở Mỹ thì có thể gọi vốn ở Kickstarter, GoFundMe,… và những người ở Mỹ thì sẽ dễ dàng để ủng hộ các dự án. Nhưng với những người ở ngoài Mỹ, thì sẽ rất khó khăn để chuyển tiền vào vì những quy định như SWIFT, chưa kể tới ngân hàng cần làm việc 3-4 ngày cho mỗi giao dịch và phí rất cao.
Thêm vào đó, ở các nước khó khăn hơn như Việt Nam (!!) và các nước ở Châu Phi, họ chưa có các công cụ để gọi vốn thì blockchain là cách hiệu quả nhất.
Paul: Khía cạnh quốc tế này khá thú vị, nhưng điều lạ ở đây là tại sao nó quan trọng tới vậy. Như New York cũng ở xa so với EU, trao đổi hàng hoá cũng phức tạp. Nhưng đây không phải là vì vấn đề kỹ thuật mà là vì vấn đề quản lý. Theo tôi, đây là một cách lách luật vì với bất kì lý do gì, chính phủ sẽ luôn nghĩ cách để quản lý.
CZ: Có điều không đúng ở đây, ý tôi đang muốn nói về cách các ngân hàng đang hoạt động. Còn hoạt động kêu gọi vốn như ở Dubai hay ở Châu phi đều diễn ra theo các quy định. Khác biệt ở đây là tài chính truyền thống không có đủ chức năng để hỗ trợ việc gọi vốn toàn cầu này, còn với blockchain thì có. Doanh nhân bây giờ có thể tiếp cận được nguồn vốn toàn cầu trong thời gian ngắn.
Paul: Tôi sẽ đào sâu một chút nữa, tại sao không dùng cách đơn giản hơn là cải cách lại các luật lệ của ngân hàng. Ý tôi là như cách điện thoại di động hoạt động ở một số địa điểm. Khi tôi ở đảo US Virgin, nhà mạng AT&T thì nói nơi này thuộc Mỹ nên không bị tính phí chuyển vùng (roaming charges), còn với nhà mạng Verizon thì lại tính. Nhưng chúng ta không cần blockchain để sửa chửa điều này, chúng ta chỉ cần những thèn ngốc ở Verizon dừng việc thu phí này lại (😅). Và câu hỏi là blockchain để làm gì?
CZ: Tôi đồng ý rằng về lý thuyết, ngân hàng không phải tính phí quá nhiều cho việc thanh toán quốc tế. Nhưng họ không có lý do gì để giảm phí này, thay vì đó nếu tăng lên họ sẽ có thêm lợi nhuận. Và khi đây là một thách thức, thì sẽ có công nghệ mới ra đời làm giảm chi phí của tất cả mọi thứ. Theo tôi, ngân hàng đang có đối thủ cạnh tranh thực sự, và cách duy nhất để ngân hàng đánh bại sự phổ cập của crypto hay blockchain là họ phải khiến các giao dịch quốc tế trở nên phổ biến, dễ dàng và chi phí thấp. Điều này là hoàn toàn có thể.
Paul: Đó thực sự là một lý lẽ tốt. Tôi đã nghe nói về blockhain và nó vốn dĩ không phải là một công nghệ vượt trội, nhưng nó có thể giúp ngăn các ngân hàng làm điều dại dột. Các ngân hàng có thể tự chuốc lấy thất bại (self-defeating) nếu cứ thu các khoản phí quá mức, và ngược lại, nếu ngân hàng dừng thu các khoản phí quá mức, sẽ không ai sử dụng blockchain nữa. Và nó đúng, đây là một điều tốt nhất tôi từng nghe.
CZ: Về lý thuyết thì là vậy, nhưng trong thực tế thì rất khó, ngân hàng là các công ty phổ thông, họ phải tìm kiếm doanh thu hàng quý. Hơn nữa, những tổ chức lớn như ngân hàng, họ sẽ rất chậm chạp trong việc thay đổi và có những khoản phí họ sẽ không giảm được. Như ở BNB chain, bạn có thể gửi tiền tới bất kì đâu chỉ với 0.02$ phí. Ngân hàng sẽ gặp rất nhiều khó khăn về chi phí vận hành nếu đưa giá dịch vụ về mức đó.
Tôi đồng ý rằng, về bản chất công nghệ blockchain không phải là phép màu. Các công ty truyền thống hoàn toàn có thể cung cấp những dịch vụ tốt hơn blockchain.
Paul: Ngoài việc ứng dụng trong chuyển tiền xuyên biên giới và cạnh tranh về phí rẻ hơn với các hệ thống hiện tại, liệu blockchain còn ứng dụng thực tiễn nào khác không?
CZ: Đầu tiên đó là giao dịch với những khoản tiền siêu nhỏ (micropayment). Tiền của chúng ta không thể chia nhỏ quá cents ($0.1). Ví dụ bạn có rất nhiều người theo dõi, như một KOL, khi bạn có hàng triệu người theo dõi trên Twitter, Instagram,… Khi bạn xuất bạn một video hoặc bài viết, bạn có thể thu phí mỗi người $0.1 cho việc xem. Và với hàng triệu lượt, bạn có thể kiếm hàng trăm ngàn dollar. Như vậy, sẽ có những mô hình kinh doanh mới dựa trên công nghệ mới. Hay trong game, việc mua bán những vật phẩm và hàng hoá ảo sẽ không thực hiên được với tài chính truyền thống.
Ý CZ ở đây là chúng ta có thể thu phí rất nhỏ, dưới $0.1 từ mọi nơi trên thế giới. Điều mà các ngân hàng truyền thống sẽ không làm được - vì vấn đề phí
Paul: Như bạn quả quyết, tôi vẫn không thể hiểu một cách rõ ràng được rằng tại sao blockchain giúp việc giao dịch siêu nhỏ rẻ hơn lại mang tới tính hữu dụng.
CZ: Blockchain đòi hỏi rất ít can thiệp của con người. Với các ngân hàng, qua thời gian phát triển, đã có rất nhiều quy định được xây dựng lên và phải theo một cách nghiêm ngặt. Số lượng các bộ phận có thể chuyển lên blockchain sẽ rất ít. Và với cơ chế của ngân hàng truyền thống, càng ngày họ sẽ càng muốn tính thêm phí. Còn ở blockchain, mạng lưới sẽ tự cân bằng từ quy luật của cung-cầu.
Paul: Bạn có thể giải thích thêm cho tôi về các ứng dụng thanh toán (mobile payment), họ cũng phản đối tài chính truyền thống. Nhưng họ lại tích hợp vào ngân hàng thay vì làm như blockchain. Tôi thường dùng Venmo (Phụ huynh của Momo :v) để thanh toán. Với khía cạnh thanh toán này, tôi nghĩ Venmo lớn hơn toàn bộ crypto. Crypto đang mua và bán với chính nó thay vì thay vì mua bán những sản phẩm thật.
CZ: Tôi đồng ý rằng tài chính tập trung có những ảnh hưởng tích cực ở khía cạnh này. Thay vì cần hàng ngàn máy chủ như phi tập trung, tập trung chỉ cần một máy chủ duy nhất. Nhưng quay lại với Venmo, nó chỉ hoạt động ở US và không hoạt động ở Dubai. Bên cạnh đó, bạn có thể sử dụng Venmo để thanh toán những khoản nhỏ như cà phê, ăn uống. Nhưng tôi không chắc có thể thanh toán cho những khoản lớn như mua nhà.
Crypto cũng gặp những vấn đề trong thanh toán, như BTC cần tới 10 phút để hoàn thành một giao dịch, giá thì luôn biến động. Giờ chúng ta có stablecoin (coin được neo theo giá USD, luôn ở mức 1 coin = $1), nhưng không phải tất cả đều thực sự được neo với USD (stable).
CZ muốn nhấn mạnh những stablecoin chất lượng, chứ không phải như UST - Luna
Nhưng các giải pháp cũng được đưa ra để giải quyết vấn đề của crypto, chúng ta có những blockchain mới, như BNB chain, có thể giao dịch gần như tức thì với phí thấp. Với stablecoin thực sự, chúng ta có thể sử dụng để thanh toán ở các cửa hàng, dù bây giờ còn rất hạn chế những chúng tôi đang cố gắng phố biến hơn.
Khá tương đồng trong việc giải thích sự khác nhau giữa internet và radio vào năm 1995, lúc đó nhiều người không nhận ra được sự khác biệt và cho rằng radio tốt hơn, nhưng internet là một công nghệ mới hơn và phổ biến toàn cầu nhanh hơn.
Paul: Như tôi nói, điều tôi bận tâm đó là crypto không phải điều gì đó mới mẻ. BTC còn có trước cả iPad, cả 2 đều đã có từ lâu, và thực tế rằng tới bây giờ BTC được dùng rất ít trong giao dịch ở thế giới thực (real-world transaction). Dường mọi người đã quên rằng crypto nó cũng đã xuất hiện rất lâu rồi (2008), nếu như muốn so sánh với internet vào 1995. Nhưng đây cũng là lý do đáng để suy nghĩ (food for thought)
Và nói tới vấn đề bạn đang quan tâm, giao dịch xuyên biên giới. Câu hỏi là tại sao chúng ta lại đang khó khăn trong việc siêu toàn cầu hoá (hyper-globalized) như vậy. Đúng là đang có những rào cản, nhưng nó cũng đang phát triển rất tích cực. Ý tôi là, nếu crypto tìm ra cách để xoá bỏ danh giới của việc nhập cư, có thể tôi sẽ bị thuyết phục khi tới EU.
Bitcoin khoảng 12 -13 năm tuổi còn về internet đã được phát minh từ 1964-1965s bởi ARPANET hoặc từ quân đội. Tới 1989 email mới bắt đầu phổ biến, rồi chúng ta phải chờ rất nhiều năm mới có được WWW (website). Tới những năm 2000, chúng ta có bong bóng dot com, cổ phiếu Amazon rớt tới 98% lúc đó.
Vì vậy, tôi nghĩ 13 năm không phải là ngắn, nhưng chúng ta vẫn chỉ đang ở thập kỉ thứ hai. Như các cuộc gọi video, chúng ta mới sử dụng nó cách đây 5 năm. Như thương mại điện tử đã xuất hiện từ những năm 1998, nhưng mới phổ biến cách đây từ 5-10 năm
Blockchain cũng có thể tạo ra những global ID, nhưng vấn đề là khi nhập cảnh các đất nước không chấp nhận do luật pháp các nước. Vì vậy chúng ta không thể giải quyết vấn đề này chỉ bằng công nghệ
Paul: Giờ chúng ta sẽ trao đổi một chút về stablecoin, một hiện tượng đang nở rộ kèm theo đó là những lùm xùm về sự sụp đổ. Câu hỏi đó là, chúng ta đang cố tạo ra những thứ phi tập trung, không yêu cầu tổ chức đứng sau, loại bỏ những tổ chức trung gian. Vậy tại sao lại tạo ra stablecoin, là một thứ mà bạn uỷ thác tài sản số của mình cho một tổ chức trung gian. Kể cả khi tổ chức này không được coi là ngân hàng. Và điều này có thực sự cần thiết?
CZ: Có rất nhiều loại coin trong ngành này. Stablecoin là một trong số đó, và được tạo ra với một mục đích đặc thù. Ngân hàng thường không hào hứng khi làm việc với các doanh nghiệp crypto. Như năm 2017, các sàn giao dịch chỉ hỗ trợ giao dịch từ coin sang coin, khi thị trường đi xuống và người dùng muốn bán BTC, họ phải rút coin ra khỏi sàn, mang coin đó lên các sàn coin-fiat để đổi qua tiền pháp định (fiat money). Mỗi quốc gia thì sàn coin-fiat lại có sự khác nhau đáng kể, nên quá trình này phải mất rất nhiều thời gian do phụ thuộc vào nhiều bước, chưa kể ngân hàng. Vì thế giá Bitcoin ở các quốc gia luôn chênh lệch nhau, ví dụ như ở Korea giá BTC luôn cao nhất
Và khi stablecoin ra đời như USDT, người dùng sẽ vẫn giữ lại được tiền ở trên sàn mà không cần phải rút về fiat. Vì vậy stablecoin ngày càng trở nên phổ biến.
Thuật toán để tạo ra các stablecoin cũng là một điều mới, đi kèm nhiều rủi ro. Và đã có một dự án không kiểm soát được rủi ro đó dẫn tới sụp đổ, hiện tại chúng ta vẫn đang chịu ảnh hưởng của nó. Nhưng giờ chúng ta đã hiểu thêm về các rủi ro. Ở góc nhìn khác, cả bank và crypto đều không thực sự tạo ra stablecoin. Stablecoin như một thứ được kết hợp từ cả hai để đứng giữa làm trung gian, nó là tối quan trọng trong sự phát triển của blockchain.
Paul: Tôi hiểu rằng chúng ta đang cố tạo ra một thứ mà ngân hàng đang không khuyến khích. Nhưng nó lại hoạt động như một ngân hàng, vậy có phải chúng ta đang lặp lại các bài học của ngân hàng tư nhân trong hai thập kỷ vừa qua.
Với USDT, stablecoin lâu đời nhất. Tôi biết họ được bảo chứng phát hành bởi ngân hàng với hơn 600 triệu $. Nhưng tôi không biết tại sao họ lại không tiết lộ báo cáo ngân hàng của họ. Vì thế họ như một chiếc hộp đen và tôi cũng không biết chính xác tiền dự trữ của họ.
Có những đồng stablecoin khác noi theo và làm việc với ngân hàng, ví dụ như Binance USD, nó không được phát hành bởi chúng tôi mà được phát hành bởi Paxos, một đơn vị có pháp nhân được NYDFS (Cơ quan Dịch vụ Tài chính New York) quản lý. Ngân hàng này được kiểm toán và hoàn toàn minh bạch. Còn như USDC được điều hành bởi một doanh nhân nổi tiếng từ US, Jeremy Allaire. Và tất cả đang hoạt động tốt.
Sau đó là những stablecoin được tạo ra từ thuật toán (algo stablecoin), tôi nghĩ rằng phương pháp này chưa đựng nhiều rủi ro nhất. Vì khi chúng ta neo giá với một tài sản khác, nhất là khi dùng crypto. Vốn giá crypto không được đảm bảo và biến động rất lớn.
Vì vậy chúng ta có rất nhiều kiểu stablecoin với các cách vận hành khác nhau. Với cách phụ thuộc vào ngân hàng, tôi nghĩ rằng đây là sự kết hợp tuyệt vời giữa các giải pháp tập trung và phi tập trung.
Paul: Từ góc nhìn của tôi, nếu nó (stablecoin) đang thiết lập và tuân thủ theo các quy định thận trọng (prudential regulation) giống như các ngân hàng truyền thống. Thì dù nó nó phát triển như thế nào đều tốt. Nhưng câu hỏi mà tôi chưa nhận được câu trả lời đó là, liệu thực sự những điều này có đang hoạt động như vậy không, hay về bản chất, đây là một hoạt động kinh doanh quá rủi ro, và những nhà quản lý đã không theo kịp để quản lý những rủi ro đó. Tôi chắc chắn không có lý do gì mà cơ quan quản lý không ngăn chặn điều này, vì cùng tuân theo các quy định thận trọng thì đáng ra các tổ chức phải giống nhau.
Chỗ này chắc đang bàn về việc stable UST sụp đổ, vì nếu stablecoin hoạt động như một ngân hàng thì sẽ phải chịu sự quản lý và không dễ dàng sụp đổ như vậy được
CZ: Tôi cũng đồng ý rằng các cơ quan quản lý nên quản lý, nhưng công nghệ bây giờ đã khác. Cách crypto hoạt động cũng khác với tài chính truyền thống và các cơ quan quản lý ở các nước cũng khác nhau. Ví dụ như ở Trung Quốc, bạn chuyển tiền quá 50 ngàn dollar thì bị xem là rửa tiền. Vì vậy, khi blockchain đưa tới một mức độ tự do cao hơn, dễ dàng giao dịch xuyên biên giới toàn cầu. Các nhà quản lý sẽ cần nhiều thời gian để đối phó với điều này. Và khi chúng ta tạo ra những quy định ở một đất nước, liệu các đất nước khác có chấp nhận?
Ví dụ như DeFi, bạn có thể giao dịch mà không cần KYC (xác thực danh tính), AML (chống rửa tiền). Vì nó chỉ là một hợp đồng thông minh (smart contract) chạy trên blockchain. Vậy làm sao để quản lý nó? OK nếu bạn nói là ở US, chúng ta cần tuân thủ khi triển khai (deploy) hợp đồng thông minh, bạn phải minh bạch bản thân. Nhưng khi mang smart contract đó qua Nga, bạn lại được phép triển khai một cách ẩn danh. Vì vậy đây là một vấn đề khó khăn để giải quyết.
Paul: Tôi chắc rằng khủng hoảng kinh tế 2008 vẫn đang hiện hữu trong đầu chúng ta. Chúng ta còn nhớ nhiều thứ được diễn ra rất tinh vi và phức tạp, như những MBS (mortgage-backed security) được cho là an toàn, những khoản thế chấp dưới chuẩn (subprime mortgage) cũng được cho là an toàn. Rồi tất cả kết thúc trong thảm hoạ và người chịu ảnh hưởng nhất là những người chưa chuẩn bị cho việc đón nhận những rủi ro. Bây giờ chúng ta lại có những thứ phức tạp và khó giải thích (hàm ý blockchain). Vậy thì ai sẽ là người bảo vệ khách hàng trong tất cả điều này?
CZ: Tôi nghĩ rằng điều này phải được chia sẻ bởi những người trong ngành (industry players), các nhà quản lý, người thực thi pháp luật và cả các cơ sở giáo dục. Cũng như video, giúp mọi người tìm hiểu thêm về rủi ro tài chính và cách để quản lý chúng. Hiện tại, các trường học chưa phổ cập các kiến thức tài chính, nhiều người tốt nghiệp nhưng vẫn chưa hiểu hết các khái niệm như MBS. Vì vậy, tất cả các cơ sở giáo dục, nhà quản lý, người thực thi pháp luật và người chơi đều phải chia sẻ trách nhiệm này.
Paul: Tôi nghĩ rằng dùng kiến thức tài chính để giải quyết vấn đề này khá là hy vọng hão huyền, vì nó đòi hỏi ở quá nhiều người tham gia vào. Điều thú vị sau 2008 là gì, đó là sau tất cả thảm hoạ, chúng ta không tăng cường hệ thống giáo dục, mà chúng ta tăng cường hệ thống quản lý với việc đưa ra các định mới. Chúng ta ra đời Dodd-Frank (Đạo luật cải cách và bảo vệ người tiêu dùng). Chúng ta cố gắng đưa hệ thống tài chính xuống dưới tán ô của các quy định thận trọng. Và các phản hồi đều cho thấy nó đang hoạt động hiệu quả.
Với bài học quá khứ, thì câu trả ở đây, có vẻ chúng ta không nên kỳ vọng vào các trường với những lứa sinh viên đều đã hiểu hết những thứ phức tạp mà anh đã nói với tôi. Thay vào đó, nên là những khuôn khổ pháp lý được mở rộng để bao trùm phạm vị rộng lớn hơn các tổ chức và các sản phẩm.
CZ: Tôi nghĩ rằng chúng ta phải làm cả hai. Dưới góc nhìn nhà quản lý, các quy định cần tiếp tục phát triển để theo kịp những công nghệ mới, những ngành mới để bảo vệ người dùng. Điều này nên xảy ra, nhưng cùng với đó, người dùng cũng cần học cách tự bảo vệ chính mình. Chúng ta không thể bảo vệ hoàn toàn nếu mọi người không hiểu về tài chính. Theo tôi, phổ cập kiến thức tài chính là chưa đủ tốt, kể cả ở những nước phát triển.
US là một nước có nền tài chính phát triển, nhưng nhìn ra ngoài. Như Trung Quốc hay Châu phi, khi chưa có các thể chế tài chính tốt, mọi người sẽ không đưa tiền của mình cho các tổ chức quản lý. Ở những nơi khác nhau lại có những tổ chức khác nhau với những quy định tài chính khác nhau, và không phải quy định ở đâu cũng tốt như ở US. Các quy định ở US có thể chưa hoàn hảo nhưng tốt hơn phần còn lại của thế giới. Khi nhìn toàn thế giới, có nhiều chính phủ không bảo vệ người dân tốt như ở US, các quy định tài chính cũng không bảo vệ được người dân, chưa kể tới tham nhũng. Đây là những vấn đề mà chúng ta phải chấp nhận, vì vậy sẽ rất nguy hiểm khi chúng ta phụ thuộc hoàn toàn vào các cơ quan quy định. Tôi nghĩ rằng chúng ta cần sự cần bằng, chứ không dựa hoàn toàn một bên nào.
Lấy ví dụ mà toàn mang Trung Quốc ra đi kèm Châu Phi, có vẻ anh CZ lâu lắm rồi chưa được về TQ :))
Paul: OK, kể về câu chuyện nhỏ của tôi, tôi đã mua căn hộ của mình vào năm 2009, một thời điểm tốt, nhưng hoá ra không phải vậy (as it turned out). Tôi đã nhìn vào các cuốn sách mà người ta đang rao bán, rồi cũng có rất nhiều người có sách nói về Gaussian copula (một mô hình/ công thức để đánh giá và quản trị rủi ro, đa phần dùng trong tài chính nhưng cũng có thể dùng trong thiên tai,…). Nhưng sau tất cả, một loạt người trên phố Wall đã phải bán căn hộ của họ. Trong đó, đa phần đều là những người có kiến thức sâu rộng và rồi tất cả đều thất bại, để rồi hầu như mất căn hộ của mình ở New York. Vì vậy, kỳ vọng vào các công dân bình thường có thể bảo vệ chính mình là một kỳ vọng quá lơn.
CZ: Tôi luôn giữ quan điểm rằng giáo dục là rất quan trọng. Nhưng tôi đồng ý rằng, những người có kiến thức tài chính rất lớn đang làm việc ở New York, không đồng nghĩa với việc họ hiểu tất cả những thứ đang hoạt động ngoài kia và cũng giỏi trong việc quản trị rủi ro.
Không có giải pháp nào là hoàn hảo, tôi không nói rằng giao dục sẽ giải quyết mọi vấn đề, nhưng về cơ bản nó sẽ cải thiện ở một góc độ nào đó.
CZ: Tôi nghĩ rằng crypto có ngắn hạn và dài hạn, trong ngắn hạn sẽ có rất nhiều sự biến động nhưng mọi thứ vẫn đang được tiếp tục xây dựng. Về dài hạn, tôi nghĩ rằng công nghệ này sẽ được chúng ta sự áp dụng rộng rãi trong vòng 20 năm tới.
Paul: Góc nhìn của tôi thì chúng ta sẽ có những sự mở rộng dần dần về mạng lưới quản lý. Và nó sẽ chỉ ra rằng phần lớn tiền điện tử thực sự đang tránh né các quy định. Và cuối cùng, có thể crypto vẫn tồn tại, nhưng nó sẽ hầu như không thể phân biệt được với tài chính thông thường. Cảm ơn đã có mặt và có cuộc tranh luận văn minh này (cười)
Còn nữa …
Hóng phần 3 <3
Stablecoin lại là thằng hưởng lợi nhiều nhất khi Cryptocurrency phát triển vì các trang web chấp nhận thanh toán bằng crypto giờ đây nhiều nơi bắt đầu chỉ chấp nhận USDT USDC thay vì BTC